Nhóm “chuyên hát hò” kết hợp phiêu lưu, họ đã tổ chức một chuyến đi nơi thành phố ngàn hoa để tìm cảm giác phiêu bồng. Riêng mình, lại đánh giá cao cái cảm giác hòa mình vào thiên nhiên. Sự lựa chọn lần này được mang tên “Lít Team” & “Luyn’s Night” (LT & LN)
Địa điểm chúng tôi được tuột là thác Datanla, chỗ này thì có nhiều trò chơi mạo hiểm chắc ai cũng biết. Tài liệu ghi: “Là một thác lớn thuộc hệ thống 7 con thác của dòng suối Datanla chảy từ đỉnh đèo Prenn. Thác Datanla chỉ cách Quốc lộ 20 đoạn qua lưng chừng đèo Prenn chừng 300m, cách trung tâm thành phố Đà Lạt chừng 5km về phía Nam, nằm giữa một vùng rừng núi đầy hoa thơm cỏ lạ, cảnh sắc hữu tình.”
Dịch vụ mà LT chọn tôi cũng không rõ tên, nhưng theo thông tin thì ở Đà Lạt mấy vụ vượt thác thế này khá phổ biến mấy năm gần đây. Tôi được biết mình sẽ được chơi 2 kiểu: abseiling và canyoning. Abseiling hiểu đơn giản là tuột dốc đá, vực sâu, còn Canyoning là tuột theo dòng thác xối xả. Các bạn có nhu cầu tìm hiểu cứ lên gu-gồ đánh 2 chữ này thì tha hồ nhé! Còn giờ mình sẽ kể lể kinh nghiệm và cảm nhận cá nhân mình thôi.
Nhóm tụi mình có 18 mạng tham gia tất cả. Tội nghiệp các bạn guides do không dặn dò kỹ, tụi mình mang máy ảnh nặng kí tùm lum, kết quả phải gởi hết chứ không thể mang the0, mà đâu có chỗ gửi, giao hết cho các bạn lực lưỡng mang, haha… Nặng ì, đi trong rừng, trên thác, băng sông mà mấy bạn phải vác hộ, tội thiệt . Warning cho bạn nào tham gia thì không nên mang bất cứ thiết bị điện tử nào theo nhe, can’t use! Vậy nên: 1 là nhờ các bạn guides chụp hộ, 2 là bạn cùng đoàn có người đi theo mà không chơi, vì dụ như đoàn tôi có anh Nguyen An Vinh nè, hè hè. Album đợt 1 này là toàn hình anh chụp, xin cảm ơn a nhiều.
Tiếp, ban đầu chúng tôi sẽ được trekking nhẹ nhàng vào rừng, quãng đường đi bộ khá trơn trợt cho những bạn lần đầu trek. Ngừng lại ở gần cáp treo. Nhóm sẽ được học cách làm quen với vách đá cao 5-7m và dây. Trò này không đòi hỏi nhiều, chỉ cần chút kỹ thuật, khéo léo, tự tin, dám đương đầu với thử thách… he he, thiệt là máu me. Trong nhóm cũng có nhiều bạn “bánh bèo” vẫn chơi được nốt thì đứa hầm hố như tôi sao lại là ngoại lệ hen!
Nguyên tắc của trò tuột tuột này khá đơn giản:
- Lắng nghe và tiếp thu rõ ràng những gì người hướng dẫn nói, tuyệt đối tuân thủ và nghe theo không quá nghi ngại. Họ là những người chuyên nghiệp và là người dẫn đường cho chúng ta, chứ không phải là tay mơ, nên bản thân chúng ta cũng nên có ý thức chuyên nghiệp một tí.- Đầu óc tỉnh táo, phán đoán rõ ràng, cứ tự tin mọi chuyện sẽ dễ dàng.
- Tay thuận thì cầm dây “chốt” quan trọng, thả nắm tùy theo sự hướng dẫn và độ tuột. Tay còn lại giữ thăng bằng và khi có sự cố thì chỉ sử dụng duy nhất tay này xử lí. Tay thuận là tay tuyệt đối không buông ra.
- Chân thẳng, ngã người hoàn toàn để tạo lực hút.
- Không tưởng tượng mình là “Spider man” mà đu tùm lum, trượt tè le, hehe. Phải nghiêm túc và bớt giỡn.
Đại khái trong đầu mình nghĩ nhiêu đó. Còn lại thực hiện thì cũng tùy.
Sau bài tập làm quen leo lên leo xuống 3 lần với cả nhún nhảy và đu đu. Vực đầu tiên tụi mình tuột sẽ kế bên thác, cao 15 mét. Cũng được thả người xuống nước chặng cuối rồi bơi bơi vào bờ. Nên ai không biết bơi thì hơi khó nhưng vẫn có thể chơi được do mặc áo phao thì vô tư nổi lềnh bềnh trên nước.
Chặng đầu mình chưa quen nên cũng hơi mất thăng bằng, nhưng vẫn ngọt ngào đi tốt. Thích nhất lúc đang trên cao mà ngoáy đầu nhìn xuống phía dưới. Quá sướng.
Để qua những tầng vượt, phải men theo dòng suối, dòng thác, con đường trong rừng… Một trải nghiệm trek nhỏ trong rừng lí thú, làm mình nhớ cảm giác những ngày đi trek trong rừng. Đầy thích thú.
Tụi mình khá ngạc nhiên với trò thả người tự do xuống các tầng thác nhỏ, cứ nằm ngửa ra, 2 tay bắt chéo trước ngực, toàn thân thả lòng, là dòng thác đẩy mình xuống không sợ va đá (mà có đội nón bảo hộ, va trúng cũng ko sao, haha). Ban đầu ai cũng hoài nghi, nhưng chỉ vài người tiên phong là các bạn hào hứng làm theo, còn mê tít thò lò.
Chặng 2 là vực cao 18 mét, vẫn kết thúc bằng việc thả người nhẹ xuống nước. Tới đây thì mọi người đã quen tay quen chân hết rồi, lại càng hào hứng hơn. Khúc này mình bật thả dây hơi bị giống “Spider Girl” đó nghen! Đương nhiên vẫn an toàn trong vòng kiểm soát chứ không để quá khích mà gây ra thương tích.
Ăn trưa được các bạn guide chuẩn bị bánh mì – mỗi ng 2 ổ no nê.
Tiếp tục băng rừng, vượt suối… để đến đoạn tuột quan trọng cuối hành trình: chính thức sẽ được thả người trong dòng thác xối xả cao 25 mét. Đây chính là thử thác mà nhiều trái tim quả cảm sẽ chùn bước, oe oe, mà trước khi máu me thì chơi trò xì-ke đã: bắn súng nước màu. Trò này do Lít Team chủ trì, ta nói quay lại thời thơ ấu một cách hồn nhiên như những con điên. Vui, thích, hứng khởi. Nghe đồn màu là màu của thực phẩm nên giặt thì ra, mà thấy cái mấy cái áo trắng thành hồng gòi đó nghen!
Làm trẻ em xong thì quay lại tinh thần người lớn nào. Lấy tinh thần vực dậy mà tuột thôi… Ôi chao ta nói nó sướng, cái cảm giác chân thì có thể trượt bất cứ lúc nào dưới dòng thác, còn phía trên mặt thì nước bắn xối xả như điên như dại. Đoạn mình xuống bị hụt chân (cái này do ham hố nhìn xuống dưới thưởng lãm cảnh ngoạn mục) nên mất thăng bằng hơi treo tòng ten, bị nước thác nó xối mất hút luôn. Cũng may áp dụng tất thảy những kinh nghiệm chinh chiến và nghe rõ lời em hướng dẫn nói, vèo vèo ta đã vực dậy nhanh chóng. Nghe tiếng đồng bọn vỗ tay hò reo bên dưới thiệt là y chang như đang có 1 trận đấu thể thao quan trọng. Thích cực!
Lúc tả rơi tự do cũng không kém phần ly kỳ, phải tuyệt đối tin tưởng lời người chỉ dẫn và cứ thế ta rơi, một cảm giác đánh oành xuống nước thiệt phê! Tê dại quá đi àh!
Vâng, và phần tê dại nhất vẫn còn: nhảy từ độ cao 11-13m gì đó xuống, nghĩa là nhảy tự do. Chỉ 1/5 giây đã không còn nhận thức kịp thì mình lại bèm bèm xuống cái hồ bên dưới. Đoạn này thì hơi nguy hiểm thật, chống chỉ định với các bạn nữ ít rèn luyện thể thao, không có sức bật và nhát. Còn mấy anh nam thì vô tư, chắc chống chỉ định mấy bạn sợ độ cao nốt, hehe… Tớ tự tin và lấy đà bật nhảy, nhưng rớt xuống xong thì thấy ghê, hiu hiu… Nói chung khuyên các bạn nữ không nên làm liều.
Kể đại khái thôi mà sao nó hơn 1000 từ luôn thế không biết. Ấn tượng lần này của mình về một Đà Lạt yên bình, mộng mơ và nên thơ là không có. Mình chỉ biết dù sao sẽ quay trở lại lần nữa để tham gia trận tuột thác hấp dẫn hơn … Là bị nhấn chìm 20 giây sau khi thả tuột, oe oe, quá khích cho đội chim chích.
Chấm hết ở đây cho thỏa lòng sẽ quay trở lại nhé!
Cảm ơn Lít Team và các bạn team gì đó không rõ .
Cảm ơn nhửng bánh bèo, bánh bột lọc và bánh đúc đã đồng hành cùng mình. Cảm ơn các tay photographer đã luôn nhiệt tình taken ảnh đẹp cho nhóm.
05.July.2014 — at Thác Datanla.
Nguồn Phuot.vn